Chuyện tình với thiếu niên hàng xóm của quả phụ ở Mexico.
Ở góc phố rực rỡ sắc hoa bougainvillea của thị trấn San Miguel de Allende, người ta thường bàn tán về Isabela – góa phụ xinh đẹp với làn da bánh mật khỏe khoắn, mái tóc vàng óng ả như mật ong chảy qua vai. Ở tuổi chưa tròn 40, Isabela mang một vẻ đẹp khiến cả đàn ông lẫn đàn bà phải ngoái nhìn – không chỉ vì dung nhan, mà còn vì sự bí ẩn toát ra từ ánh mắt trầm buồn và nụ cười luôn thấp thoáng u hoài.
Chồng nàng mất trong một tai nạn xây dựng ba năm trước. Từ đó, Isabela sống lặng lẽ trong căn nhà gạch đỏ cổ kính, ngày ngày tưới cây, làm bánh và nhìn hoàng hôn nhuộm vàng mái ngói.
Rồi Emiliano xuất hiện.
Cậu là con trai của bà chủ tiệm tạp hóa gần đó, mới tròn 19 tuổi, cao lớn, rắn rỏi với ánh nhìn non nớt nhưng đầy khao khát. Isabela gặp Emiliano lần đầu khi cậu giúp nàng sửa lại ống nước sau nhà. Cái chạm tay vô tình, ánh mắt dừng lâu hơn thường lệ… rồi mọi thứ tiếp diễn như định mệnh đã an bài.
Ban đầu là những buổi trò chuyện ngắn ngủi bên vườn hoa oải hương. Rồi đến những lần Emiliano lén sang vào buổi trưa vắng. Cả hai như kẻ lạc lối tìm được nhau trong một thế giới nhỏ hẹp, nơi tuổi tác, đạo lý hay lời dị nghị không còn nghĩa lý.
Nhưng thị trấn nhỏ không giấu được bí mật lâu. Những lời đồn bắt đầu len lỏi như cỏ dại. Isabela, vẫn đẹp như chiều nắng rót xuống thềm nhà, chỉ cười nhạt. Bởi nàng biết, trong cuộc đời mình – đây là lần duy nhất nàng dám sống thật. Dù chỉ là trong bóng tối.