Cave mịn màng hoan hỉ bem nhau với 5 gã da màu, biết cô không phải là đang ngủ, bàn tay cô thỉnh thoảng vẫn vuốt vuốt vào bộ lông mềm và rậm của tôi. Tôi tự cảm thấy rằng, mình tuy chỉ là một con chó thôi, nhưng trong giờ phút này, cô chủ chẳng có ai khác ngoài tôi là chỗ dựa cả. Những cảnh vật bên đường cứ vút vút trong mắt tôi, vậy là cái xe đã đưa tôi và cô chủ rời khỏi mảnh đất nơi tôi đã sinh ra để đến với một vùng đất khác. Tôi không biết là mảnh đất đó là lành hay dữ, Ả điếm trắng hồng vui sướng xếp hình với 5 gã da màu nhưng đời mà, cứ đi thôi. Tôi và cô chủ đứng trước một cửa hàng thì